Được rồi.. người cứ đi đi
Đừng nắm tay nữa cứ ghì.. em đau
Trà xanh thuốc lá lọc đầu
Phì phèo khói nhả u sầu tội chưa
Trang thơ xé mãi chẳng thừa
Xé ngàn đêm lẻ.. được chưa hở người
Cô đơn vốn dĩ ở trời
Lời bay mỏi cánh rã rời ngày yêu
Tà dương đợi mãi chẳng chiều
Người đi đợi mãi tiêu điều lặng câm
Buốt không cắm mảnh gai dằm
Hồn xơ xác khổ tím bầm ruột gan
Này chàng lá phổi thở than
Ngắm chi không khí trong màn khói bay
Rượu làng Vân, uống chén đầy
Chẳng say cứ tỉnh loay hoay hoá vàng
Hỏi rằng chàng hoá hôm nay
Ngày mai bụi ấy biết bay chốn nào?!