Menu Đóng

Vẽ núi – Trần Ngọc Tuấn

Bạn về núi sống với rừng

Bỏ quên phố thị tưng bừng ngựa xe

Lãng du tình suối hồn khe

Đi lâu lắc, có buồn nghe tiếng người

Bạn đi gởi lại tiếng cười

Tôi ngồi vẽ núi lạnh mười ngón tay

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *