Con tìm về điện đượm trầm
đền thờ Ức Trai Nguyễn Trãi
nơi đời đời còn sáng mãi
vầng trán cao không bụi trần
“bầu không” “trên đầu xanh ngắt” (*)
một chốn thiền trong vắt.
Lên bàn cờ đá trên non
ngắm ván cờ thế sự
“mà thấy trong lòng nổi bão dông”(*)
Xưa ác quỷ chém thi nhân
là chém lịch sử, giang san.
Nhưng thái dương dù lặn
vẫn còn nắng
núi ngàn
trong lòng dân
Sao Khuê càng ngời ngợi
Thánh nhân rọi sáng dọc thời gian.
(TP. Hồ Chí Minh)