Em chẳng nhớ quen anh khi nào nữa
Chỉ biết là tri kỷ ở trong tim
Mỗi sáng ra đưa ánh mắt dõi tìm
Nơi phố vắng bóng hình anh nơi đó
Em chẳng nhớ khi nao mình gặp gỡ
bởi vô tình qua nét mực vần thơ
Rồi nhớ nhung bao thương mến đợi chờ
Đem bối rối ngu ngơ vào trò chuyện
Em chẳng biết tự bao giờ đã luyến
Vì trong tim ẩn hiện bóng ai rồi
Cũng thật lòng khó nói quá đi thôi
Lòng thổn thức khi lời trao hò hẹn
Em chẳng biết vì sao yêu lại bén
Lửa tình nồng len lén dậy trong tim
Chẳng biết sao chữ thương khó nén kìm
Luôn rạo rực một nỗi niềm nhung nhớ
Em chẳng biết chẳng biết sao đây nữa
Khắc từ lâu câu hứa thủy chung chờ.
(Cần Thơ)