Menu Đóng

Trăng thơ – Võ Ngọc Cẩn

Anh mong
Nửa mảnh gầy
Để đêm soi sáng
Ghép đầy trang thơ

Nửa đêm
Ngơ ngẩn anh chờ
Níu từng lọn gió
Lững lờ hàng cây

Lâu rồi
Em chẳng qua đây
Vầng trăng
Cũng đã hao gầy

Ngửa trông
Vạn ánh sao trời

em không

Vì đâu
Trăng rụng xuống sông
Để cho sóng vỗ
Bềnh bồng trăng trôi

Giữa dòng
Một mảnh trăng côi
anh viết
cho trăng

Thơ buồn
Như tiếng nhạn than
Thơ vui trổi khúc
Phượng hoàng vầy duyên

Ru em
Tròn tiên
Để vầng trăng sáng
Soi miền ái ân.

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *