Trăng hờn tủi trăng in đáy nước
Lá rụng rơi sóng lướt lăn tăn
Đò ai neo bến sông trăng
Chờ ai đêm lạnh sương giăng mái đầu
Trăng bàng bạc gợi sầu nhân thế
Ai nhớ ai nhỏ lệ bên sông
Trăng trôi trên nước bềnh bồng
Người đi kẻ ở đợi trông tháng ngày
Lòng cũng biết lâu nay tình vỡ
Sao còn đeo sợi nhớ bên lòng
Tình như con nước lớn ròng
Trăng ơi! Sao mãi long đong khuyết, tròn
Thêm mùa nữa mỏi mòn chờ đợi
Bao năm rồi vời vợi niềm đau
Người đi xa tận phương nào
Để trăng rụng xuống sông sâu… Trăng buồn…