Trả lại người phút bồng bột si mê
Để ta được những não nề chua chát
Như vừa uống lại nhầm ly rượu nhạt
Cho bờ môi còn khao khát hương tình
Trả lại người giấc mộng quá điêu linh
Lòng tự nhủ thôi tự mình lừa dối
Để muôn kiếp ta là người vướng tội
Bị rẻ khinh bao niềm nỗi buồn phiền
Trả lại người những ngày tháng đảo điên
Muốn quên hết tuổi thần tiên lầm lạc
Ta hờ hững ở nơi miền hoang mạc
Bước lang thang mất cảm giác với đời
Trả lại người những lạc lõng chơi vơi
Không định hướng vì những lời gian trá
Bởi cuộc sống còn quá nhiều nghiệt ngã
Để ngày mai quên tất cả những gì
Trả lại người trả hết mối tình si
Chẳng muốn níu hay ôm ghì chi nữa
Bởi từ lúc đã mất đi điểm tựa
Ta biết ta quyền chọn lựa mất rồi.