Tôi đi tìm hạnh phúc suốt bao năm
Đã trải qua lắm thăng trầm đâu bể
Nhưng cuộc đời cuối cùng rồi cũng thế
Chẳng được gì ngoài giọt lệ chua cay
Có lẽ rằng đến lúc phải buông tay
Bởi bước chân đã mệt nhoài rệu rã
Khi ngược xuôi giữa đường đời vạn ngả
Hi vọng nhiều tất cả chỉ hoài công
Từ bây giờ thôi mơ ước viễn vong
Phải nợ duyên không tìm rồi cũng thấy
Nghĩa gì đâu đi tranh dành giật lấy
Gắng thế nào đến mấy vẫn thừa thôi
Nên cam đành để phận số cho trời
Dẫu buồn hiu hay mĩm cười cũng được
Vẫn còn hơn cứ bôn ba xuôi ngược
Để kiếm tìm rồi mộng ước mông lung