Khép hờ mi buổi sớm mai
Gửi lời hờn dỗi tới ai vô tình
Nhiều thu trăng khuyết vắng mình
Liễu mềm cô lẻ môi xinh thiếu cười
Phải chăng chỉ thiếp yêu người
Để chàng xa lánh mười mươi lạnh lùng
Ước rằng xây đắp tình chung
Chỉ nuôi hoài bão đi cùng tháng năm
Hận vì không nỡ ghé thăm
Cô đơn gối chiếc mà nằm khóc than
Duyên kia đến lúc lụi tàn
Nói lời ly biệt chứa chan lệ sầu!