Chiều lặng lẽ nhạt nhòa bóng nắng
Lòng buồn hiu trống vắng cô đơn
Miệng cười mà dạ héo hon
Tình đời bạc trắng xói mòn niềm tin
Kia hình bóng đã in ký ức
Vết thời gian rạn nứt trong hồn
Ngẩng ngơ vạt nắng hoàng hôn
Nghe muôn tiếng sóng vỗ dồn trong tim
Bao ngày tháng cố tìm quên lãng
Có hay đâu lòng chẳng phôi phai
Vẫn luôn nặng mối u hoài
Mặc cho năm tháng mệt nhoài riêng mang
Đời lừa lọc trăm ngàn sầu não
Tình dối dang hư ảo yêu đương
Để người chịu cảnh vấn vương
Để đời thêm khúc đoạn trường trần ai
Ta dốc chén men cay thế thái
Nhấm niềm đau sao mãi không vơi
Chiều nay lạc lõng bên đời
Ngước nhìn cánh nhạn cuối trời khóc than