Có ai còn nhớ hay chăng
Năm bao nhiêu tuổi biết rằng mình yêu?
Hình như là một buổi chiều
Lần đầu ta thấy cánh diều tuổi thơ
Đàn trâu gặm cỏ bên bờ ruộng khoai.
Ta yêu tiếng Mẹ đưa nôi
Lưng Cha sạm nắng mồ hôi trưa Hè
Ta yêu tất cả bạn bè
Tụm năm, tụm bảy gốc me đầu làng.
Ta yêu những chuyến đò ngang
Đưa người rời bến bước sang chợ chiều
Ta yêu những bát canh riêu
Mùi thơm trã đất kho niêu cá đồng.
Ta yêu bồi bãi ven sông
Những vườn hoa cải mênh mông rực vàng
Yêu ngôi nhà lá ba gian
Ngoài sân chiêm chíp tiếng đàn gà con.
Yêu sao những lối cỏ mòn
Đêm trăng ngọn gió nam lòn qua song
Yêu ngày giá lạnh mùa Đông
Cả nhà quanh bếp lửa hồng reo vui…
Ta yêu bím tóc của người
Vừa tan buổi học tiếng cười đung đưa
Yêu sao những lúc chiều mưa
Nghiêng vành nón trắng cùng đưa nhau về.
Ta yêu cái tuổi trăng thề
Thuở em vừa mới cập kê vào đời
Và yêu luôn cả những lời
Lần đầu ước hẹn dưới trời sao đêm…
Giờ đây ta vẫn đi tìm
Tuổi nào mới biết êm đềm vào yêu?
(Quy Nhơn)