Chuyến đi Đà Lạt sớm nay
Nôn nao, chếnh choáng…. chết, say mất rồi
Sở xoay thế đứng, dáng ngồi
Dặm xa nào biết hạ hồi ra sao.
Bỗng nghe gió thoảng ngọt ngào
Chú ơi khăn lạnh, đắp vào đỡ say
Chú ngồi vô chỗ con đây
Thuốc viên đặc trị, đỡ ngay chú à.
Kính yêu giúp đỡ người già
Kẻ dưng… mà cứ ngỡ là cháu yêu
Nôn nao mệt mỏi hết tiêu
Tự dưng thêm quý thêm yêu cuộc đời.
Nào đâu dám nhận một lời cảm ơn
Chú còn biết nói gì hơn
Chuyện, con cháu rõ nguồn cơn sự tình.
(Hà Nội)