Ta đi qua những năm tháng không ngờ Vô tư quá để bây giờ xao xuyến Bỡo lục bình mênh mang màu lục tím Nét……
Đời chưa chết một mùa xuân thế hệ Nên dòng thơ vẫn ướt giữa làn môi Đời chưa hát bài kinh sầu tận thế Nên……
Nếu anh biết có ngày tim ngưng thở Dấu lặng buồn ghim nỗi nhớ mênh mang Phương trời xa anh bước phía địa đàng Em……
Tự nhiên vô cớ khơi khơi Mình nghe xao xuyến bởi lời người dưngTrái tim lổi nhịp ngập ngừng Mấy lần muốn ghét nữa chừng……
Nắng óng ả hạ khơi ngày tháng cũ Đỏ thắm sân trường Cánh phượng vĩ vừa rơi Rát ngọn Lào chẳng một áng mây trôi……
Từ ngày cất tiếng chào đời Quê hương của mẹ – đất trời lung linh Bao nhiêu vị ngọt quê mình Từ dòng sữa ngọt……