Người có đôi, ta rất một mình Phong trần đâu dám mắt ai xanh Ðêm nay giăng rụng về bên ấy Gác trọ còn nguyên……
Ta vội vã giữa dòng đời tấp nập Đau một lần rồi vấp ngã vào thơ Vết sẹo xưa nào đã kịp phai mờ Xót……
Người có đôi, ta rất một mình Phong trần đâu dám mắt ai xanh Ðêm nay giăng rụng về bên ấy Gác trọ còn nguyên……
Ta vội vã giữa dòng đời tấp nập Đau một lần rồi vấp ngã vào thơ Vết sẹo xưa nào đã kịp phai mờ Xót……