“… Không đâu em, lòng anh nào đã chết Và nguồn thơ nào đã cạn bao giờ. Anh còn đây, còn yêu mến ước mơ……
Vĩnh ơi đi thật rồi sao? Trang thơ còn chứa biết bao ân tình Vùng quê Tiền Hải, Thái Bình Không còn thấy bóng dáng……
Lịch sử còn đây đậm dấu làng Biển trời tổ quốc cõi thênh thang Ơn người dũng cảm tô cờ đỏ Nhớ buổi hùng bi……
Cho anh thức trọn đêm và sẽ… Kể em nghe những tha thiết rất..đời Và anh hát lời trái tim thổn thức Cung trầm anh……
Dưới đèn Đọc áng thơ xưa ỨC Trai ngày ấy, Như vừa hôm qua Đêm đông gió lạnh, Trăng tà Sáu trăm năm trước Nỗi……
TRĂNG buồn mãi nhớ người dưng VÀNG mong nỗi nhớ chẳng dừng phiêu diêu RỚT rơi nắng khỏa đường chiều XUỐNG nơi thầm nhớ bao……
Rằng yêu Nên mới dại khờ Xoay vần tạo hóa ai chờ đông đâu Lấy gì Để tính nông sâu Lấy gì để biết lòng……
Ghét anh Thật đấy anh ơi Cứ đòi đúng cả lúc người ta… sai Ghét anh Hay chuyện dông dài Chứ không bún ốc hay……
Tình cờ Ta gặp được nhau Hai người tận đẩu tận đâu… thế mà… Tình cờ Sấm sét chiều qua Âm dương trời đất giao……
Tảo tần Mềm cái nết na Thảo thơm bánh đúc, bánh đa quê mùa Ngày ngày Cõng nắng cõng mưa Lung linh ngời ngợi..mà chưa..vẫn……
Mênh mang đá núi ngàn trùng Triệu năm cổ thạch rêu phong ngồi thiền. Đường mây huyền ảo chênh nghiêng Ju ra, Đồ đá… hát……
Chắn che bốn hướng núi Vần vũ mây trên đầu Quanh quẩn mãi thung sâu Chợt ánh ngày vén mở Toang cổng trời Quản Bạ……
Mấy ngày sao máy mắt hoài Hay giấu chồng lẻn ra ngoài, nhớ tôi? Khỏa tay nước sông Hồng trôi Thả câu lục bát đơn……