Người có đôi, ta rất một mình Phong trần đâu dám mắt ai xanh Ðêm nay giăng rụng về bên ấy Gác trọ còn nguyên……
TRĂNG buồn mãi nhớ người dưng VÀNG mong nỗi nhớ chẳng dừng phiêu diêu RỚT rơi nắng khỏa đường chiều XUỐNG nơi thầm nhớ bao……
Tóc mềm hương nắng chiều quê Bờ sông rọi bóng vai kề sánh đôi Lời thương ấm ngọt trao rồi Làn mây buộc gió đôi……