Đầu năm 1946, ông Nguyễn Văn Xiểng, Nghị sĩ Quốc hội người thiểu số tỉnh Biên Hòa trên đường đi Hà Nội để họp Quốc……
“… Không đâu em, lòng anh nào đã chết Và nguồn thơ nào đã cạn bao giờ. Anh còn đây, còn yêu mến ước mơ……
Bờ sông xanh hôm nay buộc ngựa Kiếm gối đầu theo gió thổi hồn cao Thơ tôi đây cũng hoa bướm muôn màu Lòng tôi……
Còn vài hôm nữa em xa! Tặng em chiếc quạt đôi ta níu gần; Xin làm chiếc quạt tương thân Bên em, họa có đỡ……
Ngủ đi, em bé anh yêu, Phòng em gió sáng dặt dìu tiếng hoa. Thu về, mùa đã nghe xa… Hoàng hôn nhân thế phai……
Cũng se sắt những ngày nơi đất khách Chốn thân sơ thương quá lắm quê nhà Ôi bé gái con đường quen thuộc đó Hai……
Thương nhớ ơ hờ, thương nhớ ai? Sông xa từng lớp lớp mưa dài Mắt kia em có sầu cô quạnh Khi chớm thu về……
Biển mênh mông… anh ơi… về đi nhé Có tình em nhỏ bé bến đợi thuyền Mang trái tim còn nóng bỏng trinh nguyên Bao……
Hoa còn tím chữ nhớ thương Để cho anh mến má hường đắm say Câu thơ viết tặng em này Xếp vần cầu nối xin……
Vầng trăng muộn trốn đâu rồi em nhỉ Để gió đông thủ thỉ giỡn hàng meChiếc lá khô xào xạc rớt bên hè Đêm cuối……
Gió chiều lùa nhẹ bên song Nghe lòng thổn thức nhớ mong dạt dào Bóng chiều gợi nỗi khát khaoVòng tay nồng ấm nụ hôn……
Có những thứ… muốn quên thì càng nhớ Quên cuộc tình, tình có chịu buông tha Muốn quên em, sao nỗi nhớ đậm đà Hình……
Chỉ biết em qua trang giáo ánTình cờ anh bắt gặp buổi chiều mưaThời gian phôi phai nét chữ không mờ Vẫn nguyên vẹn như……
Có người nhặt nắng chiều rơi Mà nghe lòng những bồi hồi nhớ thương Nắng rơi lổ đổ trên đường Nắng vương vãi khắp tận……
Yêu nhau, thuyền về bến đỗ Sông lạc dòng biết mấy nhớ thương Thuyền trôi, bao nhiêu bờ bến Một câu thề Bến nhớ Bến……