Có những phút làm nên lịch sử Có cái chết hóa thành bất tử Có những lời hơn mọi bài ca Có con người như……
Đêm dài chưa qua hết Thì mẹ đã dậy rồi Ngọn lửa hồng cửa bếp Mẹ nhen trước mặt trời Những vì sao xa xôi……
Gửi anh nắng mùa Xuân Tan dần sương giá lạnh Gửi nụ hôn sóng sánh Bên cạnh nhau không rời Gửi anh đóa hồng tươi……
Trang nhật ký úa vàng thôi khép lại Có xem hoài người cũng mãi rời xa Đọc từng trang sợ lệ cứ nhạt nhòa Làm……
Chiều nhạt nắng tơ hồng bay lãng đãng Cơn gió ngại ngùng trong lối vắng thoảng bay Con ngõ nhỏ dìu dặt bóng nắng say……
Vị Pháp thiêu thân đức sáng ngời Nhục thân bừng cháy…tỏa nơi nơi Bè Ngô hốt hoảng tâm điên loạn Nhà Trắng hoang mang dạ……
Ngọn lửa âm ỷ bùng phát Đốt mùa đông cháy lên sau làn áo Tín hiệu ngầm báo đi Ẩn nấp cô đơn Tàn nỗi……
Ơi nào sông Lấp, cầu Tre… Em đừng đốt đỏ suốt hè… Phượng ơi! Khi ta đã cháy lên rồi Tàn bay hóa rượu rót……