Tàu ngập ngừng trước ga lẻ rồi đi Gió thổi hút qua hàng xoan không lá Mưa tê buốt bàn tay ngoài cửa sổ Làng……
Tự nhiên vô cớ khơi khơi Mình nghe xao xuyến bởi lời người dưngTrái tim lổi nhịp ngập ngừng Mấy lần muốn ghét nữa chừng……
Chiều nhạt nắng tơ hồng bay lãng đãng Cơn gió ngại ngùng trong lối vắng thoảng bay Con ngõ nhỏ dìu dặt bóng nắng say……
Biết bao người vẫn hàng ngày cô độc. Khi sắc xuân trải lộc biếc trên cành. Bao cảm giác lại quá đỗi mong manh. Thèm……
Chiều mùa đông gió bấc cắt thịt da. Ta lại nhớ về quê nhà đau đáu.Kỷ niệm xưa đã ăn vào trong máu.Nhớ con chuồn……