Đầu năm 1946, ông Nguyễn Văn Xiểng, Nghị sĩ Quốc hội người thiểu số tỉnh Biên Hòa trên đường đi Hà Nội để họp Quốc……
Tặng Doãn Quốc Sỹ Dù sao mai phòng triển lãm sẽ đóng cửa (Rồi mở thêm lần nữa Ðể làm gì) Vứt mẩu thuốc cuối……
Xưa tôi có người yêu phi công Cho tôi tình nồng Một sớm mai hồng Người bay đi mất Xưa tôi có người yêu đi……
Nếu anh biết có ngày tim ngưng thở Dấu lặng buồn ghim nỗi nhớ mênh mang Phương trời xa anh bước phía địa đàng Em……
Hà nội mùa này hoa sữa nở chưa anh? Có còn ngát thơm như mùa trăng cũ Anh có về đợi em bên góc phố……
Hàng Buồm chẳng còn cánh buồm Thuyền đậu nơi nào em đến Sông Hồng cách xa biền biệt Bãi ngô cát trắng mùa xuân. Hàng……
Em có nhớ góc phố buồn u tối, Ta thường qua, lặng lẽ, bước thâm trầm Nhạc dang dở than nỗi đời rắc rối Không……
Líu lo cháu hát vang nhà Tiếng ông giới thiệu, tiếng bà vỗ tay Mẹ thì tấm tắc khen hay Iphone vội vã, mở ngay……
Cáp treo hôm ấy người thưa Ca – bin chỉ có đúng vừa em – tôi Người ta có cặp có đôi Mà sao em……
Chuyến đi Đà Lạt sớm nay Nôn nao, chếnh choáng…. chết, say mất rồi Sở xoay thế đứng, dáng ngồi Dặm xa nào biết hạ……
Những cô thôn nữ dịu dàng Bước lên sàn diễn lại càng thêm duyên Em xóm dưới, chị làng trên Hóa thân thành những diễn……
Có những buổi chiều im ắng Ngồi nghe tiếng thời gian đi Gót xưa nằm như dấu lặng Xôn xao một thuở vân vi Có……
Hội Lim theo hẹn mấy năm Người đâu chẳng gặp mà rằm sắp qua Vẫn là mớ bẩy mớ ba Vẫn là nón thúng lụa……
Mưa rây nhè nhẹ khắp nơi Mong manh như là hơi thở Hình như đất trời gặp gỡ Hoa cười bên khóm lá xanh Mưa……
Người yêu ơi! Đêm qua mưa gió Tiếng ếch kêu như tiếng trống vỗ vào tim Em vẫn lạnh co ro trong tấm chăn mềm……
Tôi về với chốn nhà quê Cỏ may theo suốt con đề đầu làng Nợ đời duyên phận đa mang Long đong kiếp trước lang……
Ơi nào sông Lấp, cầu Tre… Em đừng đốt đỏ suốt hè… Phượng ơi! Khi ta đã cháy lên rồi Tàn bay hóa rượu rót……
Con xít đã lội sang sông Bến xưa vắng bóng Đò không Gác chèo Trời trong veo, nước trong veo Ngẩn ngơ Chiều xuống Cánh……
Qua làng thấy lúa trổ bông Ơi “Thì con gái” còn không mà chờ? Mạ non tay cấy hững hờ Bây giờ lúa đã phất……
Là em cô gái anh quen Mắt thanh mi tú lại chen môi ngà Bàn tay vóc ngọc kiêu sa Tóc buông e ấp rõ……