Này chiếc sọ người kia, mi hỡi! Dưới làn xương mỏng mảnh của đầu mi; Mi nhớ gì, tưởng gì trong đêm tối? Mi trông……
Và xương khô, và sọ người, và thịt nát, Và hơi âm rờn rợn của yêu tinh Loài người đã mang đi qua mộ khác……
Hầu ran nóng, lửa hồng bừng cháy mắt Máu nồng tươi lay vỡ cả thành tim Ðâu điệu nhạc điên cuồng ta khao khát Chẳng……
Chị đưa em đến bến này Cheo leo mỏm đá Trước vực Sau khe Thòng lọng tơ gì quấn gót Tua khăn buông còn buộc……
Mắt em đi suốt vòng thân phận Chỉ được quay về lúc lệ rơi. Hồn em thả hết nguồn thi tứ Chỉ được bừng lên……
Dây diều nghìn thước Anh đòi em bay đỉnh Thái Sơn Em không vượt quá vòng định ước Anh buồn đau Anh giận hờn Anh……
Một ngày đường từ miền đất trung du Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt Sang thu rồi gió vẫn nồng da mặt Tiếng……
Đứng bên biển mà nhớ biển điên dại ngọn sóng ngày nào khuất ở nơi xa mặt trời vàng hoe tim tôi xanh như núi……
Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm, Kén nhân tài mở Điệp lang khoa. Vua không lấy Trạng, vua thề thế. Con bướm vàng tuyền……
Xê lại gần đây, xích lại gần đây! Lại đây cho mẹ nhủ câu này: Mẹ không muốn thế nhưng mà nghĩ Bấy lâu mẹ……
Đêm đã nhận chìm và tôi đi tìm Giấc mơ tôi thất lạc Những đôi chân giẫm đạp qua Ngày nắng rỡ không kỳ quặc……
Ngày sương thành phố dâng mùa Bóng thu chìm tịnh cánh thưa khởi vàng Tôi hoài trên bước lang thang Yêu em vô lượng mà……
Ta vội vã giữa dòng đời tấp nập Đau một lần rồi vấp ngã vào thơ Vết sẹo xưa nào đã kịp phai mờ Xót……
Nếu anh biết có ngày tim ngưng thở Dấu lặng buồn ghim nỗi nhớ mênh mang Phương trời xa anh bước phía địa đàng Em……
Vầng trăng muộn trốn đâu rồi em nhỉ Để gió đông thủ thỉ giỡn hàng meChiếc lá khô xào xạc rớt bên hè Đêm cuối……
Qua rồi một nỗi đau riêng Sao chiều nay bỗng bung biêng gió lòng Cuộc đời vạn nẻo long đong Xô thuyền trôi dạt giữa……
Chiều nhạt nắng tơ hồng bay lãng đãng Cơn gió ngại ngùng trong lối vắng thoảng bay Con ngõ nhỏ dìu dặt bóng nắng say……
Thất thập cổ lai hyCảm ơn Phật Chúa Trời Con xin mừng tuổi mẹ Đứa con mãi dại khờ Mẹ là chuối ba hương ngọt……
Em biết đấy, đừng chờ anh nữa Phía sân ga thưa thớt những ngọn đèn Anh không thể, ngàn vạn lần không thể Trở về……
Khi trang sách mở ra Khoảng trời xa xích lại Bắt đầu là cỏ dại Thứ đến là cánh chim Sau nữa là trẻ con……