Qua bờ ngõ xanh Sương thu tỏa mờ Nhà em mái tranh Trắng giàn dây mơ Bây giờ hoa cũ Rụng hoài trong mơ Môi……
Dây diều nghìn thước Anh đòi em bay đỉnh Thái Sơn Em không vượt quá vòng định ước Anh buồn đau Anh giận hờn Anh……
Ta đi qua những năm tháng không ngờ Vô tư quá để bây giờ xao xuyến Bỡo lục bình mênh mang màu lục tím Nét……
Tôi qua dòng sông yên tĩnh Con cầu như tiếng ngân vui Tiếng ve ấm bừng trí nhớ Sen lên thơm bốn mặt thành Ngày……
Anh không ngủ được ư anh? Để em mở quạt quấn mành lên cho Lặng sao cái gió mặt hồ Ghét sao cái nóng đầu……
Thôi xem em là bông hoa, Một ngày qua – một ngày qua – một ngày Thôi xem anh là đám mây Một đường bay……
Hai ta lưu lạc phương Nam này Đã mấy mùa qua én nhạn bay Xuân đến khắp trời hoa rượu nở Riêng ta với ngươi……
Xưa tôi có người yêu phi công Cho tôi tình nồng Một sớm mai hồng Người bay đi mất Xưa tôi có người yêu đi……
Em vô tư, tôi vô tư Ta vô tư quá làm hư cuộc tình Thôi đừng giả bộ mặt mừng Khi trong tay bắt, đã……
Anh xin trả lại em Những thư yêu ngày trước Năm trăm lá còn nguyên Cho đúng lời giao ước Anh xin trả lại em……
phần khai bổ sung vào sơ yếu lí lịch của tôi kính thưa toàn thể khán giả đầu tiên tôi xin chúc hết mọi người……
Người dưng à em muốn mượn bờ vai Để dựa dẫm con đường dài phía trước Chắc đây cũng chỉ là niềm mơ ước Chẳng……
Hà nội mùa này hoa sữa nở chưa anh? Có còn ngát thơm như mùa trăng cũ Anh có về đợi em bên góc phố……
Ngữa tay em hứng hoa vàng Bắt tình anh buổi tan hoang xuân thì Bất thần chao cánh thiên di Gói tình em ngọc lưu……
Biết người ấy có còn thương Khi ta nhỡ bước con đường công danh Không yêu thì cũng thôi đành Như xưa vôi trắng, lá……
Lên xe trời nắng chang chang Đến đây mưa đổ hàng ngàn giọt rơi Nhớ người nhớ lắm người ơi Hỏi người có biết trong……
Tôi đi tìm hạnh phúc suốt bao năm Đã trải qua lắm thăng trầm đâu bể Nhưng cuộc đời cuối cùng rồi cũng thế Chẳng……
Thầy chính là những vì sao thắp sáng Là đèn đường soi rạng lối em đi Còn Cô là người mẹ hiền phú quí Mà……
Em đưa thỏi son tô lại viền môi Đánh thêm phấn hồng cho má mình ửng đỏ Kẻ màu mắt, che vết thâm quầng mất……
Reo lên! A reo lên Xóm cùng khổ! Reo lên! Reo lên! Băng mình vào đạn lửa Cuồn cuộn chảy xô lòng Hà Nội vỡ……