Ngọn lửa âm ỷ bùng phát
Đốt mùa đông cháy lên sau làn áo
Tín hiệu ngầm báo đi
Ẩn nấp cô đơn
Tàn nỗi sầu bi
Vùi sâu cóng lạnh
Cánh chim thiên di chấp chới bay về
Đậu kín niềm khao khát
Ẩm ướt rộ lên màu cỏ xanh
Mơn mởn đất dậy thì
Cựa quậy những nụ mầm tách vỏ
Lá tươi màu nguyên trinh
Sau làn áo nuôi trái tim dại khờ
Tự độc thoại
Tự hát
Tự kể chuyện cổ tích
Tự sản sinh bao vũ điệu tươi vui
Mùa đông thút thít ngậm ngùi
Đêm Giáng sinh chưa kịp sám hối
Sau làn áo
Phục sinh kiếp tình
Chúa ngự trong những ngón tay trần tục
Rạo rực sắc thắm đôi môi
Mùa đông tiêu tan
Em, thánh thiện lên ngôi.
(Hà Nội)