Menu Đóng

Tận cùng mến thương – Vũ Kim Thanh

Tôi bay về phía xa vời
Trên lưng cõng cả trời
hoá đá
ghi khắc tình thương đậm đà

Xứ người bão tuyết sương sa
, tình nước dung hoà không gian
Thương nhau trong lúc
cả lúc vinh quang rạng ngời

Cho dù đôi nơi
Tôi nguyền giữ trọn những lời vàng son
Núi sông có lúc hao mòn
Duyên thơ tôi mãi vuông tròn thủy chung

Ngoài sông mưa khóc não nùng
Tôi ôm con chữ tận cùng mến thương…

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *