Mẹ con tai biến bao năm
Sống đời thừa thiếu ăn nằm cực thân
May mà ít nghĩ xa gần
Vô tư đến độ hóa đần không hay
Người già xóm ngõ đủ đầy
Các con chăm sóc đêm ngày sướng chưa
Bánh đa, bánh đúc nào thua
Sơn hào, hải vị mà thưa thớt lòng
Ngày xưa mẹ những ước mong
Các con đủ cánh, đủ lông vẫy vùng
Thành người tài đức mẹ trông
Các con đi cả nên không ở nhà
Tiền tình các con bỏ ra
Thuê người giúp việc chăm bà, chăm ông
Mỗi con một tiểu thuyết hồng
Làm sao thay được con ông, con bà?
Nào ai qua được tuổi già
Cậy trông con cái cũng là thường thôi
Tuổi già xồng xộc tới nơi
Sóng sau, sóng trước… hỡi ôi chẳng còn!