Menu Đóng

Tâm sự của một gái gọi – Phong Trần

Nhan sắc em chỉ ở mức trung bình!
Đóng thùng vào,em mơ thành hoa hậu!?
dẻo miệng nên thường khen dối!
Đã đưa em lên chín tầng mây…

Xưa là cô bé lọ lem nghèo đói lắt lay!
Giờ em trở thành thợ săn các đại gia chân đất!
Tóc dài,váy ngắn,thịt da thơm mát!
Em lượn lờ nơi các quán

Thêm đôi kính trắng cho giống học giả hay nhà thơ!
Đâu ai biết em thay chồng như thay áo?
Quen đùa với thân xác,em trở thành cao ngạo!
Xem đàn ông trên đời,chỉ là lũ phàm phu!?

Ngửa tay nhận tiền,chấp nhận cảnh ngục tù!
Tút lại nhan sắc để cho người đày đọa!
Một lần lại một lần,thân xác đem ngã giá!
người,em mơ hàn Quốc hay Đài Loan…

Ai hay đâu giấc mộng chóng tàn!
Đường dây gái gọi đứt từng khúc một!
Chiến hữu xộ khám khiến lòng em như lửa đốt!
Tiền nhiều mà làm gì,để người khác chuyền tay!??

Thà làm cô bé lọ lem nghèo khổ lắt lay
Mà được một người yêu dấu!
Cái tốt đẹp giờ đã đem đánh đổi!
Có đại gia nào yêu gái gọi thật lòng đâu???

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *