Lúc còn sống thì biết vinh, biết nhục
Biết thương yêu biết cả hận lẫn thù
Biết hơn, thua, biết rõ sự khôn, ngu
Biết đủ hết, trên đời. Ôi! đủ thứ
Khi chết đi, nằm im như đang ngủ
Chẳng biết gì, hồn xác biến thành tro
Trả lại đời, những vui sướng, âu lo
Bao hờn oán, yêu thương vào lòng đất
Sống và chết chỉ cách nhau vòng gan tấc
Xin người đừng ngỡ tưởng sẽ bền lâu
Thắng hơn nhau ta là kẻ chóp đầu
Sẽ ngự trị muôn đời, muôn vạn kiếp
Kẻ chiến bại đã bao lần thua thiệt
Có xá gì mà vội vả bi quan
Kiếp trăm năm rồi thắng, bại cũng tàn
Đời cát bụi sẽ trở về cát bụi.