Soạn bài Cảnh Ngày Hè ngữ văn 10
– Bài thơ thể hiện vẻ đẹp tâmhồn yêu thiên nhiên, yêu đời, yêu cuộc sống của Nguyễn Trãi.
– Bài thơ bộc lộ khát vọng về cuộc sống thanh bình, hạnh phúc cho nhân dân.
Sự giao cảm với thiên nhiên, tạo vật trong tâm hồn ức Trai:
– Thời gian rảnh rỗi, tâm hồnthư thái thanh thản, không khí mát mẻ, trong lành
=> Một ngày như vậy trongcuộc đời Nguyễn Trãi không nhiều,
– Bức tranh cuối hè hiện lênsinh động đầy sức sống, có đường nét, màu sắc, âm thanh, cảnh vật:
+ Màu lục của lá là đặc trưngcủa cỏ cây. Chúng mang trong mình sức sống mãnh liệt.
+ Màu đỏ của hoa thạch lựu;
+ Âm thanh của tiếng ve;
+ Âm thanh của làng chài;
=> Bức tranh có sự kết hợp hài hòa giữa âm thanh và cảnh vật cảnh vật thiên nhiên dân dã. Đây là nguồn cảm hứng dạt dào cho thi nhân.
– Hình ảnh của “hoè, lựu,sen” quen thuộc, gần gũi, đặc trưng cho cảnh sắc nơi thôn dã.
– Thời gian vào cuối mùa hènhưng sự sống không hề dừng lại:
+ ”Đùn đùn”, ”giương”,”phun”.
=> Thôi thúc sự sống bêntrong đang ứa căng không thể kìm nén được.
-Thi nhân đón nhận cảnh vậtbằng nhiều giác quan: thị giác, thính giác, khứu giác,…
=> Nguyễn Trãi hoà sắc âmtheo quy luật cái đẹp trong hội hoạ và âm nhạc để bức tranh ẩn chứa những tâm trạng thầm kíncủa ông.
Niềm khao khát ấm no, hạnh phúc cho nhân dân:
– Ước mơ tiếng đàn vua Thuấn để hoà khúc Nam phong ca ngợi cuộc sống thanh bình, ấm no. Bên cạnh tâm hồn nghệ sĩ, Nguyễn Trãi là một người suốt đời vì nước vì dân. => Điểm kết tự của bài thơ không phải là thiên nhiên, cảnh vật mà là tâm hồn con người hết lòng vì dân vì nước.
1- Nội dung: bài thơ thể hiện tình yêu thiên nhiên trong tâm hồn ức Trai, bên cạnh đó toả sáng vẻ đẹp tâm hồn của con người cả cuộc đời vì dân, vì nước. Tiếng lòng của Nguyễn Trãi -Gương báu răn mình.
2- Nghệ thuật:thể thơ của Trung Quốc được vận dụng sáng tạo. Kết hợp hài hoà màu sắc và âm thanh, hình ảnh gần gũi, bình dị.
Theo giaolieu.com