Đến một ngày mình sẽ phải xa nhau
Không có anh… lối vào con đường nhỏ
Vắng anh rồi! biết có còn trong gió
Chút nồng nàn thoang thoảng hương bay
Vạt nắng chiều chiếc bóng cũng nghiêng say
Thiếu dáng hoa nhẹ nhàng đưa chân bước
Dòng sông buồn chắc đầy vơi con nước
Đám lục bình trôi lạc lõng chơ vơ
Anh đi rồi… nắng đứng bóng vàng mơ
Gió thẫn thờ miên man niềm trăn trở
Thụy Khúc buồn bơ vơ chiều loang tím
Mái lá bùi ngùi nghe nỗi nhớ buồn tênh
Anh xa rồi… điệu nhạc cũng chông chênh
Chẳng còn ai thả hồn vương gió thoảng
Quãng đường dài mênh mông chiều hoang vắng
Khoảng trống không anh… lấp mãi chẳng đầy.