Mây chiều lững thững về đâu?
Để cho sợi nhớ rầu rầu thế gian
Trầu xanh xanh mướt trên giàn
Hoa cau lác đác rụng tràn sân sau.
Mưa phùn ướt khoảng không nhau
Tình yêu giờ cũng úa màu trong tay.
Thôi thì ngày tháng trả vay
Buông thương buông mến ngày ngày lặng im.
Đời người dâu bể nổi chìm
Mới trân trọng quý cánh chim lạc bầy
Người ơi, thôi nhé! Từ đây…
Sông sâu núi thẳm giờ này cách ngăn.
Tuy rằng còn lắm băn khoăn
Chôn sâu mảnh đất khô cằn trong tim.
Giữ cho sắc tím hoa sim
Sống trong kí ức… nằm im cuối trời.