Menu Đóng

Ru buồn – Nguyễn Liên Châu

Đặt buồn lên võng ru hời

Nỗi man mác tựa

Nỗi rưng rức mãi phiêu bồng

Nỗi cứ vơi xong lại đầy

Ẵm buồn lên dỗ khôn khuây

Lòng thương nặng trĩu hai tay

còn giá xứ mù sương

Còn ru nhau tận đoạn trường chưa thôi…

Võng ru buồn nhịp luân hồi

À ơi… Miệng nhại khô lời

Ẵm lên đặt xuống vẫn buồn

Buồn trơ hai mắt… Vì vương nhịp tình.

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *