Mênh mang đá núi ngàn trùng
Triệu năm cổ thạch rêu phong ngồi thiền.
Đường mây huyền ảo chênh nghiêng
Ju ra, Đồ đá… hát mềm cơn mưa.
Quả pao ném thủng miền chờ
Khát khao cháy đá nhịp mưa nghiêng chiều
Gom mùn tích đất ấp iu
Tỉa ru hốc đá mầm nghèo tách phôi
Đòng Văn đường chạm mây trôi
Đá mòn lõm gót chân người sần chai
Giậu phên lớp lớp một hai
Váy phơi ấm vách chẳng phai nhạt nhòa,
Ngô xanh tụ phấn trổ cờ
Bắp phồng nách bẹ đợi giờ bung tua
Chợ tình ai bán ai mua
Thổn thang tìm bạn sáo mùa giao duyên
Chợ tàn, núi chao ngả nghiêng
Rượu ngô ngấm chảy ngược miền Đồng Văn!