Vầng Trăng ở mãi trên cao
Dường như đã lọt cả vào hồn tôi
Những lời ấp ủ trên môi
Mà nay bẽn lẽn, bồi hồi nhớ nhung
Bao giờ mới được trùng phùng?
Cho đôi én lượn vẫy vùng trời xanh
Ước mơ xây đắp mộng lành
Câu thương, câu nhớ ghép thành vần thơ
Tháng ngày mà dạ thẫn thờ
Ở nơi xứ ấy bây giờ biết không?
Ngày, đêm ra ngóng, vào trông
Để cho mưa gió, bão giông ngập lòng
Lẻ loi ở một góc phòng
Cầu cho con tạo quay vòng thật nhanh!
Rồi cùng tô thắm bức tranh
Hẹn ngày hảo hợp duyên anh với nàng