Én lượn chao nghiêng giữa đất trời
Mai đào ươm nụ khắp nơi nơi
Gió xa thủ thỉ em hờn dỗi
Nắng ửng lạc loài giọt sương rơi.
Ta đó em đây mãi thật gần
Lời sao khó tỏ dạ bâng khuâng
Xưa cơn gió lạc đưa tình đến
Còn thẹn chút duyên giữa cõi trần.
Ta hiểu lòng ta cũng hiểu em
Niềm thương nỗi nhớ dậy bên thềm
Muốn mang hương ái nồng say lạ
Lặng lẽ vào mơ vỗ giấc đêm.
Em bắt ta vào yêu – nhớ – mong
Hồn em ta trói giữa tim hồng
Suối tình êm ả soi hình bóng
Xuân đến lâu rồi em biết không?