Menu Đóng

Ngẩn ngơ – Nguyễn Lâm Cẩn

Con xít đã lội sang sông

Bến xưa vắng bóng

Đò không

Gác chèo

Trời trong veo, nước trong veo

Chiều xuống

Cánh bèo về đâu?

Giá trời đừng đổ mưa ngâu

Chắc người năm ấy ăn trầu đỏ môi.


()

(* Tựa đề của người biên tập)

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *