Em thành nét vẽ trong tôi
Bắt đầu có lẽ là đôi môi hồng
Long lanh sáng buổi chiều đông
Em cười ánh mắt mêng mông sóng cường
Tôi mong sao gió yêu thương
Đừng mang đi giấc mơ hường trong đêm
Để trầu xanh lại được têm
Trái cau, miếng vỏ say mềm lòng ai.