Chiều nhạt nắng tơ hồng bay lãng đãng
Cơn gió ngại ngùng trong lối vắng thoảng bay
Con ngõ nhỏ dìu dặt bóng nắng say
Cho bước chân ngập ngừng thêm bối rối
Chiều lạc giữa lối vào trong bỡ ngỡ
Cứ chênh vênh sợ lỡ bước đường về
Điệu nhạc tình thầm xui khiến si mê
Cuốn trôi đi bức thành trì vững chắc
Chợt thấy hồn ngất ngây trong khoảnh khắc
Đắm men say hương tình ái ngọt ngào
Cơn gió nào thổi ngọn lửa chênh chao
Cho sóng tình dạt dào trao mộng ước
Cơn gió chiều lả lơi cùng dạo bước
Chen vào hồn để dệt mộng liêu trai
Trải yêu thương quyện chặt lấy bờ vai
Ru tình say trong mộng thường ngây dại.