Menu Đóng

Một thời yến oanh – Đức Văn

Là em cô gái anh quen

Mắt thanh mi tú lại chen môi ngà

vóc ngọc kiêu sa

Tóc buông rõ là đang yêu

Mà sao tình… đổ mộng chiều

Đang hừng hực đỏ, vội thiêu gió ngàn

Đang hồng gót ngọc, tay ngoan

Ngờ đâu mưa xuống, nổi tràn chớp dông

Mới yêu

Rồi sau chối bỏ buồn không tim này

Đôi mình cũng đủ đắm say

Một năm mười tháng mấy ngày

Phải chăng duyên số tại trời

Hay là ta lỡ để rơi hương thừa

Tình đan lọt ngón tay thưa

Gọi em trong mộng ôm vừa giấc vơi

Hương tình vẫn thoảng thầm rơi

Buồn sao xa vắng một thời yến oanh.

()

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *