Menu Đóng

Mong chờ – Võ Ngọc Cẩn

Từ dạo đó… hai phương trời cách trở
Nơi nào xa… em còn nhớ anh không
Đếm ngón tay xuân qua đã bao lần
Thời gian cứ vô tình trôi… trôi mãi

Anh buồn lắm sao em chưa trở lại
Hẹn nhau rồi sao em mãi còn xa
Nhìn mây trôi lòng thương nhớ thiết tha
Tình em bạc như là chòm mây trắng

ơi! Kể từ khi xa vắng
Những tháng ngày cay đắng cứ dài thêm
Có buồn nào hơn thế nữa không em
Anh mỏi mệt lê bước chân rệu rã

Em ở đâu? Vui nhiều không… cảnh lạ
Anh mong chờ em có biết hay không
Mỗi bước chân đi đơn lẻ âm thầm
Lầu tình ái anh xây nhầm trên cát

Nên trái tim anh bây giờ mục nát
Vết thời gian cùng khao khát chất chồng
Trong hồn anh một khoảng trống
Nghe rỗng tuếch dù tuổi đời đặc quánh

Xuân đã về… nhưng lòng anh rất lạnh
Mỗi chiều buông anh hiu quạnh dõi trông
yêu chẳng còn chút
Men tình ái cay nồng lên mắt đợi

Có lẽ là ta đã mất nhau rồi
Ân ái cũ đã tan như bọt nước
Thôi nhé… Từ đây nẻo đường xuôi ngược
Ta cùng ta … Đếm bước …với thời gian

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *