Mấy ngày sao máy mắt hoài
Hay giấu chồng lẻn ra ngoài, nhớ tôi?
Khỏa tay nước sông Hồng trôi
Thả câu lục bát đơn côi ngược dòng
Thui thủi bến ấy vui không
Tôi đâu còn được ngắm bông hồng vườn
Nặng nề rẽ bước sang đường
Ngày vui nước mắt ngấn vương mi nhòe
Thôi đành dứt áo ra về
Giành lời đa cảm người khi hiểu mình
Bến đời cánh hoa mong manh
Xin Trời bật nắng khô nhanh nỗi buồn
Nay em sống hạnh phúc không?
Xót thương tôi kẻo để chồng bỏ rơi…
Cuối phiên tòa cho nói lời
Mấy đêm thức trắng, giờ tôi thật thà
“ … Yêu mà lĩnh án tù xa
Chỉ xin gác cổng trại là chính em! ”