Kỷ niệm yêu mình cùng gom anh nhé
Gió Hồ Tây khe khẽ cọ môi mềm
Nghe tha thiết như khúc nhạc dịu êm
Mảnh trăng non sau rèm tơ liễu hỏi
Này người yêu có nghe lời em nói
Giấc mơ nào cứ vời vợi nhớ mong
Hãy chờ em giữa đường phố còn đông
Em sẽ đến thu không còn vội vã
Gió hanh hao kề bờ vai em ngả
Thu nồng nàn gửi tất cả về anh
Tim loạn nhịp.. phải nụ hôn mong manh
Bao muộn phiền bỗng tan thành mây khói
Anh có nghe có nghe mùa thu tới
Lá vàng rơi nông nổi thả bên thềm
Viết đi anh bản tình ca dịu êm
Điệu tăng gô mình dìu đêm khẽ bước
Nghe thấy không lời của mùa xuân trước
Ta nồng nàn mong ước kỷ niệm yêu