Vĩnh ơi đi thật rồi sao?
Trang thơ còn chứa biết bao ân tình
Vùng quê Tiền Hải, Thái Bình
Không còn thấy bóng dáng hình Vĩnh Xưa
Kiếp người phận mỏng, gió đưa
Hồn thơ ở lại nắng mưa dãi dầu
Thương bạn khóc chẳng thành câu
Ngẹn trong tiếng nấc, nỗi sầu biệt ly!
Nguyễn Thành Mỹ
(Bắc Giang)