Ơi nào sông Lấp, cầu Tre…
Em đừng đốt đỏ suốt hè…
Phượng ơi!
Khi ta đã cháy lên rồi
Tàn bay hóa rượu rót mời ngả nghiêng
Hải Phòng nuôi mảnh trời riêng
Mắt em thắp ngọn lửa thiêng thánh thần
Ta thành Từ Hải chôn chân
Sa cơ chết đứng
Hóa thân vào tình!
Xin làn môi đỏ đừng xinh
Đồng tiền đừng lúm má mình…
Em sang phà Bính đừng chờ
Kẻo ta chìm lỉm trên bờ
Cạn khô!
Ơi tình biết đến khi mô
Sông Tam Bạc sóng
Hết xô vào lòng
Phượng em
Đốt lửa Hải phòng
Ta con tàu rặc neo dòng lửng lơ.
(Hà Nội)