Tự nhiên vô cớ khơi khơi
Mình nghe xao xuyến bởi lời người dưng
Trái tim lổi nhịp ngập ngừng
Mấy lần muốn ghét nữa chừng lại thôi
Trông làn mây trắng nhẹ trôi
Mộng mơ, mơ mộng để rồi nghĩ suy
Người ta nào có nóigì
Tự mình nhung nhớ thiệt kỳ làm sao
Vậy mà lúc thấy mặt nhau
Người dưng ấy chẳng thèm chào một câu
Chào thôi mất mát chi đâu?
Nở đành hờ hững quay đầu bước luôn
Mưa rơi cho nặng cánh chuồn
Khi không mình lại đi buồn chiều nay
Bờ mi bất chợt cay cay
Chắc là tại bụt rơi ngay mắt mình
Giận người dưng thiệt vô tình
Mai này có gặp, hổng nhìn.Ngó lơ!!!