Em về bỏ lại dòng sông
Để ai thức trắng muà đông năm nào
Tình xưa em đã gởi trao
Lời thương, lời nhớ xuyến xao tới giờ
Em về bỏ bến sông thơ
Còn ai ngâm ngợi mà chờ trăng lên
Còn ai đâu nữa kề bên
Còn ai đâu nữa hôn lên má hồng
Thề non, hẹn biển còn không?
Bến xưa em bỏ sang sông mất rồi
Thuyền tình giờ đã ngàn khơi…
Mình anh thơ thẩn chơi vơi kiếm tìm
Một đời vẫn cứ lặng im
Gởi về miền nhớ trái tim đỏ hồng
Nơi xa em có biết không?
Mối tình ấy vẫn thắm nồng trong mơ
Dẫu rằng chưa trọn tóc tơ
Mà còn lưu luyến đến giờ chưa phai
Mình anh thức trắng đêm dài
Người xưa giờ đã thuyền ai ôm cầm?
Ghe lui còn để dấu dằm
Người đi, kẻ ở, tháng, năm đợi chờ
Trăng tròn, trăng khuyết, trăng mờ…
Ngàn năm anh gởi trong thơ hương thầm
Van Doan Minh
(Đoàn Minh Vân/ Bình Định)