Tháng bảy qua rồi, nhớ lắm em yêu
Cây bàng cũ ngày nào ta đứng đợi
Thời gian ơi! Hãy giữ giùm ta với
Dẫu sương mai hay giọt nắng cuối chiều?
Tháng bảy qua rồi, nhớ lắm em yêu
Phựợng vẫn đỏ, mà lối về nhạt nắng
Sân trường cũ một mình ai đứng lặng
Dõi phía xa xăm…muốn nói bao điều
Tháng bảy qua rồi, nhớ lắm em yêu
Bao kỷ niệm của một thời vụng dại
Phút xao lòng…em ơi, ta nhớ mãi
Dẫu thu sang, vàng rụng lá, rơi nhiều…
Tháng bảy qua rồi…da diết nhớ em yêu!