Hồn thơ men của tình yêu
Vườn xuân thổn thức những chiều tơ vương
Dạt dào tha thiết yêu thương
Lời thơ dẫn lối thiên đường mát trong
Thơ ai… rạo rực cõi lòng
Cho ta ngơ ngẩn thầm mong đợi chờ…
Nhớ ai… thương cả trong thơ
Chiều hôm tựa cửa vẩn vơ ra vào
Yêu thơ ta chỉ ước ao…
Tình thơ làm sợi chỉ đào xe duyên
Xuôi đò về bến cùng thuyền
Hứơng chiều lên ngát mãi nguyên rực hồng.
(Nam Định)