Menu Đóng

Chênh chao kiếp người – Phan Củ Chi

Trầm tư dáng núi trong đêm

Ánh soi nhẹ, êm đềm sóng ru

ở cuối

Lặng nghe vi vu gọi thầm

một khúc dư âm

Giọt sương đêm lạnh ướt đầm đôi vai

khéo tạc hình hài

thế chỗ trẻ trai thuở nào

Nếp buồn vầng trán xanh xao

Hiện thân lao đao kiếp người

Lá vàng rồi sẽ rụng rơi

Cho cành gai góc đâm chồi

Phan Văn Nhớ

(TP. )

(Rút trong tập “Bài thơ riêng tặng mẹ” – NXB , 2011)

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *