Trường là vườn ươm đời
Là nơi con được học
Nơi Thầy, Cô mài ngọc
Sáng trong góc đời trò.
Lớp là nơi hẹn hò
Cũng là lò luyện trí
Kết sợi tình bền bỉ
Giữa Trò với Thầy, Cô.
Khi cây đang cằn khô
Thầy, Cô là nguồn nước
Đường đời leo từng bước
Có Thầy, Cô theo cùng.
Vượt núi cao điệp trùng
Vẫy vùng ra biển cả
Cây đời không nghiêng ngả
Tự vươn cành đơm hoa.
Khi cả lớp đồng ca
Thầy,Cô là nhạc trưởng
Trường là nơi tận hưởng
Đôi cánh để bay xa.
Cô, Thầy là Mẹ, Cha
Xây đời ta lẽ sống
Ân tình sâu, nghĩa rộng
Ghi Nhớ suốt đời người….
Duy Hiển