Menu Đóng

Cát bụi – Bách Tùng Vũ

Trời thương cho sống kiếp này
Đã là dẫu trầy tấm thân
Khổ là bạc, đau là ngân
Phước là trải nghiệm, quý trân hết lòng
Dẫu đời trôi nổi muôn dòng
Nhục vinh trang điểm, lệ ròng tắm vui

Số đời dẫu ngược dẫu xuôi
Để làm rèn luyện mài trui chí mình
Đời như một cuộc hành trình
Đường hoa khi trải, bãi sình lúc qua
” Đời người đánh phấn đeo hoa”
Có bằng thú vị đời ta ?

Đời vui lúc đẹp kim bằng
Buồn khi quay mặt biết rằng dối gian
Đời vui lúc được
Buồn khi túi cạn tình lang xa rời
Đời vui mật ngọt rót lời
Buồn khi lỡ vận hết thời…Rẻ khinh

Kể từ lúc mới sơ sinh
Hai trắng, nguyên trinh trần truồng
Ra đời để tắm
Rồi mai khi hết vở tuồng…Lại đi
Ở đời đấu đá mà chi
Có ai thoát khỏi biệt ly hồng trần?

Dẫu là trong ngọc trắng ngần
Dẫu là đen đúa, nghèo bần… Khác đâu
Nào ai thiên kỷ sống lâu?
Nào ai thay được bể dâu
Phước ai nấy hưởng
Tội ai nấy trả cho vơi nghiệp mình

Giàu sang chỉ vẽ nên hình
Vẽ rồi lại xoá, thường tình…Lợi danh
Đừng thêm sân hận ghét ganh
Đừng thêm giết hại đua tranh mọi đằng…
Giàu sang đâu phải vĩnh hằng
Mai về cát bụi…Lại bằng nhau thôi!!!

Liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *